Thơ của Mẹ
Thơ của MẹBựa tê mẹ gởi cho con
Mấy long ớt bột, tiền bòn bán rau
Nhà mình đã bán hết tru
Lo thêm xe cộ xăng dầu cho em,
Vô ra lui tới tốn tiền,
Hồ sơ răng cứ rút liền là răng ?
Hồi tê mấy bác lăng xăng
O mi lên xuống hỏi thăm, cả ngày.
Ui chao lúc trước dệ hì
Bựa ni răng cứ loay quay đi về !
Nghe xong mà mệt lắm tê,
Hồ sơ nộp rút chơ về trường mô ?
Em con hắn dại vì khờ,
Lúc tê hắn cứ ước mơ ngân hàng,
Bựa qua hắn nói ngàng ngang,
Hồ sơ đem nộp Công Đoàn là răng ?
Ui chao thời buổi khó khăn
Đi lui đi tới tốn trăm thứ tề
Học xong ở lại e về
Con coi mà tính, ở quê mình tề,
Xóm mình mấy đứa a tề
Học xong ở nể rủ rê nuôi gà!
Bụng lo lắm khung nói ra,
Cha bây cực khổ xác tra cả đời,
Mần răng cũng gắng con ơi
Học thì cứ học nhờ trời mai tê !
Được không cũng có kì nghề,
E đem khoa học mà về nuôi heo ?
Nhà miềng lúc mô cũng nghèo,
Muốn con hay chữ cho theo học hành !
Xôn xao thôn xóm lựa ngành,
Vì chi khung được mì đành bỏ ngang.
Thương con nác mắt hai hàng,
Cha mi chộ được càm ràm cả ngay :
“Thương con phải gắng kì tay,
Kì chưn phải mạnh mà cày cuốc chơ ! “
Gởi con mấy chữ trong thơ,
Cha mẹ ít học trông chờ mấy con!
Công lao biển rộng non mòn,
Mẹ cha khung kể sợ con buồn lòng
Quê nhà mát rọt ngóng trông
Các con thành đạt ước mong trở về!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét